Nghẹn ngào quá không trọn hết bài nổi ...
khi những hạt mưa còn đang tý tách trên cành
thì những giọt lệ anh thầm rơi...
những cành cây không ngừng múa trong gió
trái tim anh lại như ngừng đập
từng câu hát trở nên nghẹn ngào...
từng hơi thở trở trên thổn thức
dành cho em ...
lần cuối !
yêu là 1 cảm giác thiêng liêng
và tình cũng là 1 thứ xa xỉ với những người luôn nép mình trong bóng tối
chỉ có máy tính và công việc làm bạn
có động vật nghe ta tâm sự
có đồ ăn thức uống xoa dịu nỗi đau lòng ta
để tìm được hạnh phúc cho chính mình là cả một chặng đường dài
vì mọi thứ đến thật ngẫu nhiên và ra đi cũng thật ngẫu nhiên
nó thoáng qua với thời gian đồngnghĩa với việc ta không thể nắm bắt lại !
hãy yêu cuộc sống mà bạn đang có
hãy quý trọng những gì bạn có được
và giữ gìn những thứ bạn gầy dựng !
tình yêu đến như 1 cơn gió và tan biến như 1 làn mây trong nắng ban mai !
sẽ để lại cầu vồng giống như kỷ niệm đẹp !
nuốt nước mắt và hé môi cười
tại sao ?
vì khi sinh ra ta đã khóc vì hạnh phúc
vậy hãy sống 1 cuộc đời lạc quan
đừng sống trong sự thất bại lại càng bị sự thất bại vùi dập !