phần 3 (phần cuối): gieo nhân nào gặt quả
nấy
Một Hôm trong làng xuất hiện 1 con chăn
tinh khổng lồ chuyên ăn thịt người. Triều
đình nhiều lần sai quân đến bắt nhưng đều
thất bại. Dân làng bèn lập 1 cái miếu để mỗi
năm tiến cống 1 người cho chăn tinh. Đen
thế nào năm đầu tiên Lý Thông lại được chọn
để hiến tế. Hắn ta bèn nghĩ kế dụ Thạch
Sanh đi thay mình. Hắn về nhà nói với Sanh:
- Hôm nay mới khai trương cái miếu linh lắm,
làng tiến cử anh đi trông. phần vì còn mẻ
rượi chưa cất, phần vì võ lâm hôm nay có
event tặng đồ nên anh phải ở nhà cày. Mong
chú đi thay anh lần này.
Thạch Sanh nhanh nhảu đáp:
- Đkm! Sợ bị trăn tinh ăn thịt thì nói mẹ đi
để ông còn đi đánh.
Dứt lời Sanh cầm theo cây gậy, trạng lá,
ống thục và cái rọ bắt rắn đi hướng về ngôi
miếu. Sanh vừa tới thì chăn tinh xuất hiện
với vẻ ể oải như để bụng đói nãy giờ:
- Sao đến muộn thế, Đói quá! lại đây cho ta
cắn 1 cái nào!
Chăn Tinh vừa dứt lời thì Sanh lao tới cho 1
gậy vào đầu nằm bất động 1 chỗ. Cú đập khá
mạnh làm chăn tinh lòi cả cứt. Sanh lấy cái
rọ nhét chăn tinh vào. Sanh nhét cái đuôi
vào trước, vừa nhét Sanh vừa rủa:
- Đm! Sao cái con này lại to hơn con rắn khó
nhét vãi!
Loay hoay 1 hồi lâu Sanh Cũng nhét được
cục cứt của con trăn vào trong rọ. Bực mình
Sanh Cắt đầu của con chăn mang về. Ở nhà
Lý Thông đinh ninh là Sanh sẽ giết được
chăn tinh vì đã 1 lần chứng kiến bản lĩnh phi
thường của Sanh. Lý Thông nghĩ kế nếu
Sanh mang con chăn về sẽ dụ Sanh đi khỏi
chỗ này để cướp công của Sanh dâng lên
triều đình. Lý Thông như mở cờ trong bụng.
Thấy Sanh xách đần trăn về tới ngõ Lý
Thông mừng rỡ chạy ra đón:
- Hay quá! Hay quá! chú lấy được đầu trăn
về rồi. Bây giờ chú mau trốn đi. Nhanh lên
kẻo không kịp!
- Ơ. Tại sao phải trốn!
Lý thông bấy giờ bối rối:
- Thôi chết cha! tại anh chỉ nghĩ chuyện
dâng đầu trăn lên triều đình mà quyên nghĩ
đến cái đoạn tại sao chú phải trốn rồi.
- Đệt! khi không éo làm gì mà kêu người ta đi
trốn.
- Thôi hay là vầy đi. Con chăn tinh đó là độc
nhất vô nhị. Bây giờ chú giết nó sẽ bị quy
vào tội săn bắt động vật quý hiếm, kiểm lâm
sẽ hỏi tội chú. Có lý do trốn rồi đó, chú mau
trốn đi!
- Chết cha! vậy mà em không nghĩ ra. Phải đi
ngay bây giờ!
Khi Sanh đi khỏi, Lý Thông xách đầu trăn lên
triều đình lãnh thưởng. Trong triều ai cũng
khâm phục vô cùng. Vua liền phong cho Lý
Thông chức thứ trưởng bộ bảo vệ động vật
quý hiếm, cục trưởng cục bắt trăn bắt rắn
quốc gia.
Lại nói về Sanh sau khi đi khỏi nhà lý Thông
liền quay về gốc đa, bán chổi lông gà, được
đồng nào thì chơi bời tiêu pha, tụ tập bạn bè
quậy phá, cá độ bida, ôkê-kara, rượu chè
thả ga, cuộc sống ngày càng bê tha nhìn
người như con ma.
Một hôm công chúa ra ngoài ngự lâm viên
chơi thì bị 1 con đại bàng khổng lồ bắt đi. Khi
đại bàng bay qua gốc đa, Sanh trông thấy
liền giương trạng lá ra bắn. Viên sỏi bay
trúng vào hòn dái của Đại Bàng. Đại bang
đang cơn mắc đái tính bay lẹ về hang chui vô
WC giải quyết thì trúng đạn của Sanh ngay
hòn dái, thốn quá nhịn không được liền tè
một mạnh đến hang. Sanh theo dấu nước đái
mà mò được đến hang ổ của chim. Chim bay
vào hang rồi khóa cửa lại. Vì vẫn còn thốn
lên chim chưa ăn ngay mà cột công chúa vào
một góc rồi nằm lên giường dưỡng dái. Sanh
ở ngoài không có cách nào vào được.
Sau khi nghe tin công chúa bị đại bàng bắt
đi, nhà vua hối thúc cử người đi giải cứu
công chúa. Do đối tượng là một loài chim nên
lẽ ra nhiệm vụ này phải do cục Bắt chim bắt
bướm hay cục Bắt gà bắt qué đảm trách
nhưng hai vị cục trưởng hai cục này hôm qua
đi bắt gà bắt qué nhà hàng xóm về đánh tiết
canh ăn thì bị H5N1 phải nhập viện. Nhiệm
vụ này đành giao cục trưởng cục Bắt trăn
bắt rắn Lý thông đảm nhiệm. Đang loay hoay
lo lắng vì nhiệm vụ khó khăn này thì Lý Thông
nhận được mail của Sanh gửi tới báo đã tìm
được hang của đại bàng và chờ Lý Thông tới
giúp sức. Lý thông vui mừng bèn xin nhà vua
hai ngàn binh mã để đi giải cứu công chúa.
Khi Lý Thông cùng binh lính tới nơi Sanh
mừng rỡ nói:
- Hay quá! có lính của anh đến giúp lo gì
không diệt trừ được con đại bàng tinh đó!
Lý Thông ra vẻ suy tư đáp lại:
- Con đại bàng này nhiều phép thần thông
nếu chúng ta cứ ồ ạt xông vào thì khó lòng
đánh bại nó! Hay anh tính thế này! bây giờ
chú cứ một mình xông vào hang giết chết đại
bàng rồi đưa công chúa ra ngoài. Anh cùng
hai ngàn binh lính sẽ hộ giá công chúa về
cung đề phòng giữa đường có kẻ dâm dê sàm
sỡ công chúa.
Sanh nghe cũng có lý bèn phá cửa hang xông
vào một mình giết chết đại bàng rồi mang
công chúa ra ngoài. Ở ngoài Lý thông kêu
người đỡ lấy công chúa. Khi Sanh chuẩn bị
ra cùng thì Lý Thông sai người đóng cửa
hang rồi dùng khóa Việt Tiệp khóa lại nhốt
Sanh trong hang rồi ung dung đưa công
chúa về cung. Bị nhốt trong hang, Sanh
biết mình bị chơi khăm điên tiết dùng
trưởng lực để phá cửa nhưng do cửa được
khóa bằng khóa Việt Tiệp - hàng Việt Nam
chất lượng cao nên không thể phá được.
Sanh đành ngậm ngùi ngồi yên một chỗ tụng
kinh niệm phật chỉ mong sau khi chết được
vãng sanh cực lạc. Sanh đang tụng kinh thì
có tiếng quát tháo bên tai:
- Đkm! Cứu tao ra đi tao chỉ lối ra bí mật cho
mà về còn ngồi đó tụng kinh.
Sanh quay sang nhìn thì thấy một chàng
chai ăn mặc quý phái đang bị trói treo hai
tay ở góc hang. Sanh lên tiến hỏi:
- Xin lỗi! mạn phép cho tại hạ hỏi một câu!
Mày là thằng nào mà bị trói trông buồn cười
thế!
- Ta là con trai vua thủy tề, bị đại bàng bắt
về đây được một hôm rồi. Mau cứu ta ra, ta
sẽ dẫn ngươi về long cung để trọng thưởng.
Sanh mừng rỡ cởi trói và cùng con trai vua
thủy tề đi ra ngoài bằng lối đi bí mật rồi
xuống long cung. Vua thủy tề gặp lại con
mừng rõ vô cùng liền bảo nếu Sanh thích cái
gì thì ông ta sẽ cho cái ấy. Sanh không xin
gì nhiều chỉ xin 20 cây vàng cùng ngọc ngà
châu báu mang về. Cơ mà tính ông vua thủy
tề ki bo vãi ra nghe xong tức giận nói:
- Ta tưởng ngươi là người hiền lành không
tham lam, sống biết điều nên mới bảo thế!
Người tham lam như ngươi ta chỉ bố thí cây
đàn vi-ô-lông này thôi. cầm nấy cút về đi!
Dứt lời vua thủy tề quăng cây đàn Vi-ô-lông
vào mặt Sanh rồi quay đi. Sanh chỉ biết ấm
ức mang cây đàn lủi thủi về nhà.
Sau khi Lý Thông hộ giá công chúa về cung,
nhà vua mừng rỡ bèn tổ chức tiệc cưới cho
Lý Thông và công chúa. Do công chúa bị Lý
Thông cướp đi, lại ức chế vì thấy Thạch Sanh
ngu quá để bị dụ nên hóa câm không nói được
tiếng nào. Nhà vua bèn hoãn tiệc cưới lại
chờ khi trị hết bệnh cho công chúa. Lại nói
hồn của chăn tinh và đại bạng sau khi bị
Sanh giết liền gặp nhau bàn kế hãm hại
Sanh. Chúng mò vào trong cung ăn cắp Long
bô của hoàng thượng rồi mang đến để ở nhà
của Sanh lúc Sanh đang ngủ. Nhà vua đang
cơn buồn ỉa, tìm mãi không thấy Long bô của
mình đâu liền điên tiết sai quân lính lục soát
khắp các nhà dân quyết tìm ra kể ăn cắp
Long bô của mình. Từ khi mất Long bô ngày
nào nhà vua cũng phải lén ra ngự lâm viên ỉa
trộm, trong lòng tức tối quyết xử trảm kẻ
đã ăn cắp Long bô của mình. Thạch Sanh sau
khi ngủ dậy thấy cái bô mạ vàng đính kim
cương lộng lẫy thì thích thú vô cùng. Ngày
ngày lau chùi đem bô ra trước cửa dể trưng
bày, đêm xuống lại ôm bô nằm ngủ. Quân lính
lục soát đến nhà Sanh thì thấy Sanh đang ỉa
trên long bô của hoàng thượng. Sanh chưa
ỉa xong đã bị chúng lôi về triều đình đánh
cho một trận rồi nhốt vào ngục chờ ngày
hành hình.
Vụ án cái bô kết thúc, nhưng ngặt một nỗi
khi viết án trạng chả lẽ lại viết Thạch Sanh
ăn cắp bô của hoàng thượng thì hoàng
thượng đi ỉa ở đâu ngoài ra ngự lâm viên ỉa
lang. Dân chúng biết hoàng thượng ỉa lang
thì hoàng thượng còn mặt mũi nào để ra
đường nữa. Nhà vua buộc phải hạ lệnh tha
tội cho Sanh quyết không cho thẩm tra thêm
nữa. Sanh được trắng án và được thả khỏi
ngoài. Lại nói Lý Thông lúc nào cũng mong
đến ngày cưới động phòng hoa trúc nên
ngày nào cũng uống sâm Alipas - tăng
cường sinh lực phái mạnh chuẩn bị cho ngày
lâm trận. Do không cẩn thận Lý Thông đã
uống nhầm sâm Agela - sức khỏe, sắc đẹp và
sinh lý nữ mà sinh ra âm dương bất nhất,
trở thành bê đê. Sau khi biết Lý Thông không
cưới vợ được, công chúa mừng rỡ đến nỗi
hết câm cất lên thành lời:
- Lý Thông liệt dương rồi! HAHA!
Nhà vua thấy Lý Thông chẳng làm ăn được gì
nữa bèn trục xuất Lý Thông về nhà, đoạn
rước Sanh về làm phò mã theo lời năn nỉ của
công chúa! Hai mẹ con Lý Thông khăn gói về
nhà. Ngọc hoàng giao nhiệm vụ cho thiên lôi
phải giết chết hai mẹ con. Khi hai mẹ con đi
thuyền qua sông thì bị Thiên Lôi đón đầu cầm
cây chích điện 220 vôn đánh xuống rồi làm
một quả rắm vang trời. Sấm sét khá hoành
tráng nhưng chẳng trúng ai cả. Do dồn hết
sinh lực vào quả sấm lúc nãy mà Thiên Lôi đã
cạn kiệt khí không thể đánh rắm thêm quả
nữa. Tức mình Thiên Lôi vác quả ngư lôi
phóng xuống làm tan xác hai mẹ con. Thiên
Lôi hả hê trở về báo cáo với ngọc hoàng đã
hoàn thành nhiệm vụ. Hai mẹ con chết diêm
vương ghi vào sổ sách "Lý Thông và mẹ chết
do Ngư Lôi chứ không phải Thiên Lôi" rồi
dâng cho Ngọc hoàng. Ngọc hoàng tức giận
táng Thiên Lôi vêu mỏ vì tội làm thì láo báo
cáo thì hay.
The End
Nguồn : m4v.me