Thời gian hiện tại: 00:03 - 04/12/2024
Công cụ & bài viết hay
Lần hoạt động
Năm 19 tuổi mình bị ba dượng hãm hiếp, sau đó ba nói với mẹ mình nếu mình mách lại thì cùng lắm ba mẹ sẽ cãi nhau, còn mình thì sẽ mang tiếng cả đời và sau này khó lấy chồng. Khoảng thời gian đó mình đang quen với 1 người bạn trai là bạn học từ hồi lớp 10, quen nhau mấy năm rồi bạn đó là mối tình đầu trong sáng của mình .
Mình cũng đã từng mơ khi trưởng thành rồi chúng mình sẽ là vợ chồng. Ba dượng nói Ba với mẹ cũng đã có với nhau 1 ng con trai, nếu thiếu mình thì cũng k có vấn đề gì . Vậy là mình chỉ dám khóc 1 mình, giấu giếm mọi thứ. Nhưng có lần 1 thì sẽ có lần 2 rồi những lần sau nữa, cứ mỗi lần mẹ đi vắng mình thực sự rất sợ phải ở nhà. Nhà trở thành nơi mình căm ghét và sợ hãi. Vậy là mình đã quyết định sẽ bỏ làng bỏ nhà đi đến một nơi khác để sống đồng nghĩa với việc chia tay bạn trai mặc dù mình yêu bạn ấy rất nhiều, mình cảm thấy mình ko còn xứng đáng nữa… bản thân chỉ học đến cấp 3 nên mình lên mạng tìm việc chân tay và được một chị ở đắc nông thuê ở giúp việc và làm rẫy .
Thế là mình lấy cớ nói chuyện với mẹ nói là muốn đi làm kiếm tiền nên xin mẹ cho đi, mẹ mình ko hỏi han gì cả, đã đồng ý ngay. Vậy là 1 thân 1 mình mình bắt xe đi đến vùng đất mới, lúc đầu gia đình chị chủ cũng quý và thương lượng sẽ bao ăn bao ở mình, 1 tháng nhận lương 5 triệu, công việc của mình sẽ là dọn dẹp nhà cửa và đi làm rẫy. Từ khi mình đi thì mẹ cũng k gọi điện hỏi thăm gì cả, nếu có thì cũng là mình gọi về thì mẹ nghe thôi .
Mặc dù tủi nhưng mình nghĩ đến việc thoát khỏi người ba dượng ghê sợ đó nên cũng cố gắng chăm chỉ làm việc và ít nghĩ lại. Nhưng cuộc đời đâu ai nói trước được điều gì, mình lại tiếp tục bị ông chủ cưỡng hiếp ngay tại rẫy cà phê… xong việc ông ta còn nói nếu mình kể cho người khác nghe thì tiền lương ông ấy sẽ ko trả cho mình nữa, rồi ông nhỏ nhẹ bảo mình ngoan ngoãn nghe lời thì sẽ được cho thêm tiền, mình đã thực sự bất lực ko biết làm gì để thoát khỏi cuộc sống đầy tủi nhục này, mình xin nghỉ làm thì chị chủ nói ít nhất cũng phải làm đủ tháng chị mới thanh toán tiền, lúc đó bản thân mình cũng ko có đồng nào, nếu đi ra đường cũng k biết sống sao nên mình đành ráng chịu đựng làm việc đủ tháng rồi nghỉ .
Khoảng thời gian đó với mình là cực hình, mình luôn luôn mơ thấy ác mộng có ng đè chặt tay mình và đụng chạm vào ng mình. Sau khi đủ tháng và rời đi thì mình có liên hệ với bạn và được giới thiệu đi làm rau ở 1 khu công nghiệp trên kontum, cầm 5 triệu tiền lương và dc chủ cho thêm 500k trong tay mình đã trang trải lại cuộc sống và mong muốn có thể bắt đầu lại mọi thứ. Tuy nhiên số phận đắng cay thay mình lại phát hiện bản thân có thai. Mình ko thể quay lại nói với ông chủ dc, chắc gì họ đã nhận và hơn nữa chị chủ chắc sẽ đánh mình đến tan xương nát thịt mất .
Mình bấm bụng tìm hướng giải quyết, muốn bỏ cũng ko thể bỏ dc vì mình k có điều kiện để bỏ và hơn nữa là mình ko dám làm điều ác Nhơn đó, Khóc đã rồi mình cũng gạt nước mắt cố gắng sống đến đâu hay đến đó. Với mức lương làm rau 3 triệu/ tháng mình sống cực kỳ tằn tiện để có thể tiết kiệm tiền sinh nở và trang trải cuộc sống. 1 thân 1 mình ko ai nương tựa, mẹ đẻ thì chả bao giờ liên lạc để xem mình sống chết thế nào, đôi lúc mình gọi hỏi thăm mẹ còn hỏi mình có tiền ko cho mẹ ít tiền để mua này mua nọ cho em trai. Mẹ đâu có thấy dc cảnh mình ăn rau cho qua bữa, ốm cũng dám mua thuốc, tự hái lá về xông và bôi dầu gió. Khi mình đẻ cũng chỉ có 1 người bạn làm rau cùng, họ giúp đỡ cho. Thỉnh thoảng họ ghé thăm chứ ngta cũng phải đi làm nuôi gia đình nữa .
Từng là 1 cô bé tươi cười, vô tư giữa cuộc đời, giờ đây đã là mẹ bỉm,ôm con suốt ngày, đẻ xong phải xin nghỉ để chăm con, con mình đâu có bỉm mặc, chỉ mặc tả cũ của con nhà ngta . Mình sinh con nhưng k mua dc đồ gì cả, đi xin lại đồ cho con mặc thôi. Con sinh ra k ba, ko có nội ngoại! Từ khi sinh con xong mình trầm cảm nặng đến mức từng suýt bóp cổ con mình. Dần dà những người xung quanh cứ nghĩ mình bị tâm thần và ít tiếp xúc với mình .
Giờ đây mình đã thực sự thấy bản thân thất bại hoàn toàn, là 1 người mẹ vô dụng. Áp lực quá nhiều nên mình đã quyết định sẽ gọi về nhà nói hết chuyện với mẹ rằng mình đã có con, mình mong mẹ hiểu và chấp nhận cho mình về nhà, nhưng mẹ mình bảo là mình đem cho đứa bé đi, vì nhà ko có khả năng nuôi. Mẹ bảo cho đứa bé đi rồi làm lại cuộc đời, thế là mình lại ôm con và một mình chịu đựng mọi thứ. Con mình k hiểu sao trên người và mặt bị nổi những mụn đỏ li ti, mình hái lá trầu giã nhỏ bôi lên vẫn ko thấy đỡ. Người ta bày cho cách gì cũng thử rồi mà mặt con cứ càng ngày càng đỏ .
Mình chán nản cuộc đời này thực sự. Mẹ con mình tồn tại ở thế giới này liệu có phải là sai lầm k? Con mình sinh ra là tác phẩm của những lần bị cưỡng hiếp, có phải vì thế nên mình nhìn con cứ cảm giác thấy sợ hãi và khó thở!! Hiện tại bản thân mình vẫn sống, nhưng lại ko giống như đang sống, mình chỉ đang lay lắt ngày này qua ngày khác, sống cuộc sống mệt mỏi. Có bạn nào hay chị nào đang phải chịu đựng cuộc đời mệt mỏi này giống như mình k?
Thực sự mình k biết bản thân sẽ chống đỡ dc đến bao lâu nữa. Dạo này đầu mình rất hay đau và buồn nôn, mỗi lần lên cơn đau 2 mắt mình cứ nhoà đi ko thấy gì cả, lúc đó thực sự chỉ muốn đập đầu vào tường mà thôi. Mình đã rất rất khổ sở, mình k đủ tự tin để tiếp tục sống và nuôi con khôn lớn…
Đã chỉnh sửa bởi KingYA (27.12.2021 / 22:00) [2] Vãi lòng kingya
Đọc hết bài rồi vẫn thấy thiếu thiếu đoạn cuối
Sai chính tả quá nhiều. Có đoạn thiếu vài câu
Không ngờ ad biến thái đến vậy. Lấy vợ đông thi rồi....!
Gì vậy cha nội
Tổng số: 15
Cùng chuyên mục
Xem chủ để ngoại tuyến (Offline)Trong diễn đàn
Sắp xếp theo thứ tự từ trên xuống