Chào các bạn. Tối mai mình lên xe từ Đăk Lăk vào Tp.HCM ôn thi đại học nên có lẽ từ ngày mốt (7/3/2015) mình sẽ không có thời gian vào forum này nữa, mà có thì cũng rất ít. Dưới đây là 1 chút tâm sự của mình. Các bạn cứ bình luận thoải mái vì có thể đây là lần cuối bình luận trong topic mình đăng.
Mình sinh ra trong 1 gia đình bình thường. Có 5 người, bố mẹ và 2 chị gái. Có lẽ do mình sinh sau nên gia đình đã lo cho 2 chị ăn học rồi. Nên đến lúc lo cho mình học đại học thì không đủ nữa. Mình chỉ là học sinh bình thường, không đua đòi, ăn chơi, rượu bia. Thành tích học tập thì chỉ mức khá. Mình nghĩ là với sức học của mình, mình được chọn trường vừa sức. Nhưng không như vậy. Vì hoàn cảnh mình bắt buộc phải thi vào trường công an để không phải lo về kinh tế gia đình không nuôi nổi. (mình ghét gò bó nên không chọn quân đội). Lúc thi đại học xong. Ngồi chờ kết quả, cho dù biết trước là không đậu. Gia đình kì vọng quá nhiều nên cứ bắt mình thi vào đại học an ninh nhân dân hoặc đại học cảnh sát. (giờ cũng đang phân vân do năm vừa rồi an ninh lên 23, cảnh sát xuống còn 23.5 đ)
Lúc biết được kết quả thi. 19đ khối A. (thi . khối thôi, 1 trường). Hi vọng đã dập tắt. Rồi nhen nhóm hi vọng khác là nộp trường khác. Nhưng rồi không được nộp bởi có nộp cũng không được học.
Cầm 3 tờ điểm trên tay. Muốn nộp mà không được nộp. Cảm giác không diễn tả được. Bạn bè bảo: "Mày nộp đi, từng đấy điểm cũng đủ đậu khối trường đh rồi", đành phải nói nó: "Tao vẫn muốn thi thêm năm nữa" chứ không nói lí do thực sự.
Nhìn bạn bè đi học cả. Mình ở nhà đi làm rẫy tới giờ. Ngày đi làm hộc hơi. Tối thì mệt rồi, sức đâu mà học. Lang thang trên mạng kiếm game chơi rồi biết đến yeuapk.com, chơi game sau 1 tháng. rồi vào ya4r.net. Lí do lúc này là để chat thôi. Chứ game thì lâu lâu buồn thì chơi rồi xóa. Trong khoảng thời gian chat 4rum. mình khá vui. Và 1 ngày không vào là thấy thiếu thiếu.
Ngày trước java bá đạo, mình cũng mê, rồi vọc vạch, chơi game. sau đó chuyển sang android dùng tới giờ. Và mình thấy điện thoại chiếm của mình rất nhiều. Lúc dùng thì cứ mê mẩn.
Bây giờ trong máy mình không có game nào cả.
Những ai đam mê chơi game, vọc vạch tốn nhiều thời gian. Mình khuyên 1 câu: hãy xác định mục đích sống của mình là làm gì? đã làm được những gì? và sẽ phải làm những gì? chơi game cả đời à? chơi game kiếm sống sau này được không?
Game dùng để giải trí, thư giãn nếu chúng ta làm chủ được nó, biết điều tiết. Nếu bạn quá say mê or bỏ quá nhiều thời gian thì game bị phản tác dụng. Cơ thể suy nhược, mắt kém, ảnh hưởng đến cuộc sống của mình và người khác. Đừng quên mục đích của mình. Hãy nhìn vào thực tế mình cần làm gì cho cuộc sống này. Nhìn lại xem những thời gian mình bỏ ra quá nhiều cho chơi game, lướt facebook hay vọc vạch. Những thời gian đó có đáng không? Thay vào đó mình có thể làm những gì có ích hơn?
Tất nhiên khi xác định được nhiệm vụ chính của mình và đang làm tốt nó thì bạn hoàn toàn có thể vọc vạch theo niềm đam mê của mình.
Mình cũng lâu lâu chơi game cho thư giãn đầu óc
Còn về cuộc sống. Quan điểm sống của mình là vui vẻ, hòa đồng, giúp đỡ người khác khi có thể, nói thật nghe được tiếng cảm ơn chân thành của người khác mình sướng cả tai
chỉ cần vậy thôi.
Nhiều người muốn nổi tiếng, tạo "xì căng đan" để nhiều người biết đến. Nhưng mình thì không. Mình chỉ muốn mình trờ thành người bình thường. Gia đình bạn bè yêu quý, tôn trọng là được.
Mình cũng có vài lời khuyên cho các bạn, hãy tạm xa cái thế giới ảo, bước ra thế giới thật. Hãy biết lắng nghe, chia sẻ với người khác. Thấy cuộc đời này ý nghĩa làm sao. Trang bị cho mình những kiến thức cơ bản để biết được người tốt xấu. Biết cách cư xử nhã nhặn, văn hóa. Làm điều gì đó để cuộc sống ý nghĩa hơn. Như vậy nguời ta mới tôn trọng mình.
Đừng bao giờ khoe khoang, hay tự cao tự đại, đề cao cái tôi quá lớn. Biết khiêm tốn một chút cũng mình ghi điểm trog lòng những người khác.
Hãy sống rộng lượng, thoải mái. Cái gì bỏ qua được thì bỏ qua. Đừng chấp vặt những gì không đáng có. Vì đâu phải ai cũng hoàn thiện đâu. Tha thứ được thì hãy tha thứ. Nhỏ nhen, ích kỉ chỉ khiến bạn trở nên xấu tính, mất điểm trong lòng người khác.
Không phải mình mở miệng dạy đời. Đấy là lời khuyên của mình.
Mấy tháng ở nhà làm chờ ngày đi ôn. Mình hiểu rõ, đời đẹp nhất là khoảng thời gian học sinh sinh viên. Vì vậy bạn nào đang học thì cố gắng chăm chỉ. Đừng để như mình, lâu lâu lại nghĩ: giá như ngày trước mình chăm học, giá như ngày trước mình không chơi game nhiều, giá như...
Các bạn hãy sống sao cho những bước đi thật dứt khoát, chín chắn, chính xác để không bao giờ phải nghĩ giá như...
Vì có nghĩ giá như... thì nó cũng xảy ra rồi. Giá như làm gì nữa.
Lần này mình đi ôn thi để thi kì thi sinh tử của mình. Phải cố gắng, quyết tâm.
Mình viết văn thì không hay, thường lộn xộn. Hi vọng các bạn hiểu những gì mình nói.
Xin lỗi anh Trung vì chắc em không giữ lời hứa vào SG uống cà phê được. Sợ không có thời gian
Lời cuối mình xin chúc ya4r ngày càng phát triển. Chúc tất cả cả các bạn thành công trên con đường đã chọn. Chúc các bạn có 1 cuộc sống vui vẻ, mạnh khỏe nhé.
Cám ơn tất cả các bạn trong thời gian qua.
Xin chào và hẹn gặp lại trong 1 thời gian không xa.