Mình đang ngồi… rửa chén trong bếp
trong khi cô ấy đang ngồi xem TV,
vừa koi đô vật vừa ợ ra hơi vì 5 tô
hủ tiếu vừa xơi =.=!
TS: nhiều lúc mình tự hỏi k bik mình
đang quen con người hay cái máy
xay thức ăn ><!
Hum qua, sau khi đáp xuống cái trụ
đt (hay chính xác hơn là “mộ” của
sư phụ), cô ấy đã trình bày rằng vì
nhà bên VN đã bị gải tỏa nên tạm
thời đang trong trạng thái “lưu
vong” (nó mẹ ra là đi bụi @_@!)… vì
thế cô ấy muốn ở lại nhà mình “vài
bữa” (nói mẹ ra là ở lì tại đây cho tới
khi tìm ra nhà mới… mà chắc cũng
éo có đâu ><!)… sau khi trình bày
xong, cũng chả đợi mình có đồng ý
hay k, cô ấy cứ thế đạp cửa xông
vào nhà mình & đòi ăn trưa =.=!
TS: đạp làm éo gì? Cửa đâu có khóa
><!
Mình tự thấy quãng đời ô sin đang
dần dần hiện rõ trước mắt
……..
Trở lại khoảng… 33 day trước …
chắc ở đây cũng khống ít người
thường tự hỏi “con nhỏ bạn gái của
thằng này là ai?” hoặc “1 đứa kinh
hoàng như BM mà cũng có bồ ư?!”
khi xem xong day 1…
Và đây là câu trả lời của mình cho
tất cả câu hỏi đó… yes, mình có
Và cô ấy cũng “khủng bố” chả kém gì
mình =.=!
Cho đến bây h, “giống loài” duy nhất
mình biết mà ăn như hạm suốt ngày
lại vẫn giữ đc 87-59-90, cũng như
rảnh đến độ sẵn sàng quăng buồng
điện thoại vào mặt ng` iu chỉ để gọi
hỏi thăm sức khỏe mà đek cần biết
liệu “bên ấy” có bị trạm đt đập lủng
sọ hay không…. Hay có thể lấy giày
trượt băng giậm vào “thàng ku” của
bất cứ thằng nào có ý “đen tối” vs
mình… kể cả thằng đó là bf của
mình… thì ừ… chính là cô ấy! một
và chỉ duy nhất một mình cô ấy
Có thể nói là hàng hiếm, hiếm nhưng
không quý =.=!
Mình thở dài, vừa ngồi rửa đống
chén bát chất cao như núi… ngoài 5
tô của Bun [tên cô ấy ] thì còn có
thêm mớ đồ Bun đem từ VN qua
nữa…
TS: bảo là quà… nhưng quà đếch gì
mà toàn chén, bát cũ… rồi vài cái
“chip” k bik của má nào… size ss
@_@! Đưa tôi đi đem tế chắc!?
Ngồi rửa bát, nhìn dòng nước cuộn
xoáy trong thau nước tự nhiên nhớ
tới câu cá [cũng đek hiểu 2 cái liên
quan chỗ nào ]
Ngước ra ngoài, thấy cô ấy đang
nằm sải lai dưới đất, 2 chân vắt trên
ghế, tay cầm chai đế cạn nhách còn
miệng thì vẫn còn lòi ra miếng khô
bò ><!
Nhìn xong, cứng họng k bik nói thế
nào… người yêu mình mà?!
Lén chui vào phòng tắm, lấy đầy 1
xô nước rồi cắm đầu vào… cứ thế
mà la…
TS: cái lề gì thốn?! sao xung quanh
mình k có “cái gì” bình thường thế
này!??
Hix… tư tưởng lại chợt về…
Nhớ lại hồi bé… cái thời còn lấy
xăng đi đốt nhà hàng xóm ^^!
Lúc đó, papa mình cứ lun thắc mắc
tại sao xăng cứ cạn liên tục… hôm
qua vừa đổ đày bình thì hôm nay
còn có nửa bình… trong khi mình éo
đi đâu hết =.=!
Thấy lạ, nên có 1 bữa ổng lén rình…
và cuối cùng cũng phát hiện mình
lén rút xăng :-“
Tất nhiên, hậu quả là mình bị ổng
lấy chai rượu phang chạy bán sống
bán chết, h trên trán mình vẫn còn 1
vết sẹo cho “chai bay” ^^!
Ngày hum ấy, mình chính thức bị
đuổi cổ khỏi nhà… tiền túng, tình
tan, ngồi nhục như con chó @.@
Tất cả những gì còn lại của mình là…
500ml xăng. Đek hiểu sao khi đó
mình bị ổng dí chạy quanh nhà, đếch
thèm lụm thêm cái gì hết mà cứ ôm
khư khư bình xăng… cứ như trời
khiến hay sao ấy
Ngồi nhìn bình xăng… mình suy
nghĩ vận mệnh mún mình làm gì…
Bán lấy tiền? nhiu đây cùng lắm đủ
đổi tô phở… mở trạm xăng? Bố éo
phải billgate ><! Góp từ thiện? thân
mình chưa biết sống chết thì từ thiến
thế đek gì =.=!
Ngồi suy ngẫm 1 lúc, mình rút ra 1
kết luận, mình cầm theo chai xăng
này là để để đốt nhà…
Cũng hơi thắc mắc là sao định mệnh
lại mất dạy thế… nhưng, ý trời mà?
Ý mấy thằng cõi trên thì bố ai hiểu
nổi
Vậy là quyết định được bước kế tiếp
làm gì… mà hình như chính cái
“bước kế tiếp” đó đã thay đổi hoàn
toàn cuộc đời mình… từ 1 thằng
công nhân đốt rác bẩm sinh biến
thành 1 BM “lừng lẫy”
Mình lững thững bước đi… cứ dạo
vòng vòng khu xóm để… chọn nhà
^^! Vì là bước đổi đời nên phải kiếm
cái nhà nào cho hoành tráng, để còn
ghi nhớ kỉ niệm chứ?
Mình cứ dạo… dạo mãi mà đek tìm
đc cái nào ưng ý… đơn giản vì mấy
cái đẹp mình đốt hết mẹ nó roài =.=!
Đang đi, bỗng tim mình chợt đứng
im, toàn thân run rẩy… lúc đó…
mình đã gặp đc nàng!
Mình còn nhớ rõ, khi ấy, nàng mặc 1
cái quần tà lỏn, áo 3 lỗ như đàn ông,
tay cầm cây chổi chà chí oánh 1 con
gà như điên…
Đáng lẽ ngay từ lúc đó mình phải
nhận ra cô ấy “có vấn đề”… nhưng
ko, lúc ấy ngu bỏ mẹ @_@! Mình
nhìn mãi, vừa nhìn vừa ngưỡng mộ
1 cô bé “cực kì cá tính”
Đang mải ngắm thì cô ấy chợt quăng
cây chổi nhà xuống, hình như đuổi
mệt rồi Cô ấy chạy vào nhà, rồi đi ra
tay xách thêm mười mấy con dao…
Véo…véo!!
Hàng loạt con dao phóng ra như phi
tiêu… có điều đếch trúng con gà mà
bay tứ tung vê phía hàng xóm =.=!
Mình đứng ngoài đường cũng head
shot 1 quả dao thái lan ><! Hên chỉ
ăn cán dao, k là về vơi ông bà từ dạo
đó…
Ăn 1 cán dao, mình xiểng niểng té
xuống, tay vung lên làm cái thùng
xăng rơi đập vào cây trụ điện, xăng
chảy xuống rồi bén lửa 1 bãi rác
đang đốt gần đó…
Kết quả: cây trụ điện bốc cháy làm
chập mạch điện, toàn bộ đồ điện
trong khu đồng loạt phát hỏa như 1
phản ứng nổ dây chuyền… hàng
xóm chạy nháo nhào, xung quanh
nổ tá lả… mình lặng người nhìn
cảnh tượng khó tin trước mặt…
TS: bước khởi đầu quá chuẩn!!
Còn cô ấy, cô ấy đứng trước cổng, 4
mắt nhìn nhau đầy ngưỡng mộ gữa
biển lửa xung quanh… trong lúc mn
kẻ bỏ chạy, kẻ tìm nước thì 2 đứa
chúng mình từ từ bước lại gần
nhau… cây cối xung quanh bị lửa
đốt ngã rạp… 2 đứa vừa mặt đối mặt
nhau thì trạm điện nổ tung
Trong phong ảnh hết sức “rồ man
tịch”, mình ấp úng mấy câu… “cái
dao tốt đấy… đau vãi… àh… mày…
nợ tao 500ml xăng nhé…”
Cô ấy cũng run run nhìn mình
“đm… mày đốt mẹ nhà tao rồi còn
đòi gì nữa hả?”
…...
Vâng, đó là những lời “có ánh” đầu
tiên giữa chúng mình… sau đó 2 đứa
mình bị tinh nghi là chủ mưu đốt
làng… thế là đành dắt nhau bỏ
chạy… từ ấy, mình thì ngày đêm tập
chế bom do “nghiện tiếng nổ”… còn
cô ấy k ngừng luyện bắn súng &
phóng dao… hình như vẫn cú vụ
ném mãi mà đek trúng con gà
Sau đó, mình quyết định qua mỹ tầm
sư học đạo… và kết cục gặp đc ông
sư phụ này… sau đó thì trở thành
BM đời thứ 2…
Còn cô ấy, nghe nói theo học 1 ông
bán thịt heo kĩ thuật “mổ heo từ
xa”… trở thành thiên hạ đệ nhị xạ
thủ TG… nhưng đek ai biết ^^! Sau
đó thì ẩn dật vì 1 số lý do… cuối
cùng nơi ẩn dật bị giải tỏa & trốn
qua đây… @_@!
Mình suy ngẫm về quá khứ… và rút
ra 1 kết luận… nếu k phải vì cô ấy
thì đời mình đâu có “khủng” cỡ
này!?
TS: nên căm thù hay nên cảm ơn
đây?! ><!