Trời chưa sáng mình đã tỉnh dậy…
phần vì vẫn chưa quen cuộc sống
bình thường… phần vì ngón chân cô
ấy không ngừng chọc vào mặt mình
làm éo ngủ đc =.=! [cái lý do chính
là ở đây đek phải đau… mà là mùi
đôi vớ… đôi vớ mình tặng nàng cách
đây 8 năm… khi ấy nàng đeo ngay
vào mà k cần bóc nhãn & đến h nó
vẫn ở đó… @_@!]
3h sáng… bước ra ngoài mà lạnh teo
“c” [c ở đây là chân ạh ]… mình ngồi
co ro trên mái nhà như con tôm
khô… nhìn kế bên thấy con lady đã
nằm đó từ bao h
TS: biết tao buồn nên lên đây chơi vs
tao àh
Vừa tính mở miệng nói thì lady ngóc
đầu lên, nhìn mặt mình rồi lại cười
giọng cười khinh bỉ [hình như nó
còn nhớ vụ hôm qua]
TS: you dead!
Nó cứ nhìn mình mà cười, mình k
nói tiếng nào leo xuống nhà… lady
lại tiếp tục nằm xuống… nhưng tự
nhiên nó lại ngóc đầu lên lần nữa
[chắc nó đã quá hiểu chuyện gì sẽ
xảy ra mỗi lần mình bỏ đi mà k nói
tiếng nào ]
Lần này thì nó đúng, nhưng muộn
rồi con!
Lady vừa ngóc mặt lên thì nòng
bazooka chỉ còn cách mặt nó 3cm
ĐÙNG!!!
Tiếng nổ kinh hoàng làm hàng xóm
giật mình thức giấc, mn lật đật chạy
ra cứ như chạy nạn [riết rồi họ tập
thành thói quen lun, cứ nghe tiếng
nổ là bỏ chạy ^^! Có thằng cứ như
theo phản xạ, còn ngủ mà cơ thể
vẫn bật dậy chạy lun mới hay ]
Mn khi chạy ra thì đc chứng kiến 1
cảnh tượng lịch sử [với họ]
Lại 1 lần nữa, giới khoa học gia chỉ
biết đập đầu vô gối mà chết… các
chứng minh của họ đã bị bác bỏ
hoàn toàn!
ồ mén! Bò biết bay!!
Yes, trước mắt mn, lady đang bay
trên không cách đất 50m! mình đã
quá quen cái cảnh này nên chỉ ngáp
dài 1 cái… còn hàng xóm thì đứng
lặng người nhìn theo đường bay của
lady k chớp mắt
Mấy thằng nhóc nhìn theo ngưỡng
mộ, làm rơi lun cái núm trong
miệng… vài thằng mê ngủ thì làm
rơi chiếc gối đang ôm, các ông già bà
già làm rơi mấy cái răng [giả có,
thật có @_@!]… bọn thanh niên
quần rơi xuống tự lúc nào, còn mấy
nhỏ teen thì làm rơi… cái áo ngủ 2
dây đang mặc
Phịch!!!
Lady té cái đụi xuống đất cách nhà
mình khoảng 100m, LB đang ngủ thì
thấy lady bay tới, nó cũng chỉ ngáp 1
cái rồi nhích mông qua 1 bên cho
lady “đáp tự do”
Lady hầm hầm tức giận, đứng dậy
rồi gầm lên rất hùng dũng!
1 lần nữa, hàng xóm đớ người
nhìn… lũ nhóc con trước đây chửi
nhau là đồ con bò h quay sang chửi
nhau đồ con… người Mấy thằng làm
bên ngành sinh vật học vội lật cuốn
từ điển thú vật, xóa tên “bò” trong
mục hình ảnh & thay vào bằng
“lady” [hiểu đơn giản, lady đã đc
tách ra thành 1 loài sv hoàn toàn
mới chứ đek phải bò nữa ]
Lady gầm lên rồi lao tới mình, mình
nhảy xuống nhà, tay vẫn vác khẩu
bazooka, trang bị thêm dàn lựu đạn
& mây khẩu súng lục… miệng mỉm
cười rồi lao về phía lady…
BỐP!! ĐÙNG!! OÀNH!! CHA1TT!!!
ÓA!!
Mình & lady quần nhau tới sáng,
mình thì vừa né mấy đòn guốc của
lady, vừa xoay người nhắm bazooka
vào chỗ hiểm… lady thì phần đá
văng đạn pháo, phần lun dọng guốc
thẳng vào mặt mình… 2 bên đấu đá
nhau như trong cine, hàng xóm thì
80% bỏ chạy, vài thằng còn đứng lại
vì không tin đc cái thứ mình đang
đấu với lại là 1 con bò
Hừng sáng, những tia nắng đầu tiên
rọi xuống bãi đất, lady & mình người
đầy khói bụi, trầy xướt tùm lum &
đang thở như chó… 2 đứa đang…
nằm quẻo cẳng cạnh nhau… từ sau
khi trở về, lâu lâu mình vẫn đấu vs
lady thế này… nhưng thường là “ra
đảo” đấu chứ k công khai
Hộc…hộc…hộc…
2 đứa đều thở không ra hơi… 1 hồi
lady dậy đc trước… nó từ từ bỏ đi…
trước khi đi k quên tống vào mặt
mình 1 đạp… k mạnh, nhưng cũng
đủ lung lay vài cái răng =.=!
Lady sau khi khuất bóng, mình mới
lồm cồm bò dậy, lắc lắc cổ tay rồi uể
oải bước vào nhà…
Vào nhà, thấy có gì đó là lạ…
Sạch quá… theo trí nhớ thì Bun chưa
bao h có khái niệm Sạch Sẽ… hay
nói đúng hơn là chữ “sạch” chưa
từng nằm trong từ điển của nàng
=.=!
Mình ngẩn người 1 tí… rút điện thoại
ra gọi đại cho 1 trong những doanh
trại đóng gần khu mình ở… píp…
píp… Ko ai bắt máy, mình cất đt vào
& yên tâm đi ăn sáng… dám chắc
Bun đang quậy ở đó…
TS: lâu lâu mới thấy tụi nó “có ích”
Mình đang ăn sáng thì có tiếng
chuông đt, rút ra nghe thì nghe đầu
dây bên kia vừa nói vừa thở… Hự…
anh tới… dắt… khụ… vợ… về nè…
ặc… óe…
Đến đây đầu bên kia tự nhiên ngắt
máy… hiểu chuyện gì xảy ra, mình
thở dài, bỏ đũa vào gara lấy chiếc xe
tăng ra…
Chạy mất nửa tiếng… Lái tới nơi,
mình lại rút đt ra, gọi lại số vừa nãy
rồi la lớn vào, đek cần biết bên kia
còn “ngáp” hay k…
“vầy nhé” mình từ tốn hét “1, cô ta
éo phải vợ tớ … 2, các chú nghĩ cái
đếch gì mà nhờ tớ, kẻ đang bị các
chú giám sát giúp?!”
Nói xong, mình vô tư nả cỡ chục
phát vào doanh trại… trong đầu
nghĩ “có khi nào mình bắn trúng cổ
k nhỉ” nhưng mắt vẫn dò mục tiêu &
tay vẫn bóp cò như điên
Sau gần 15’ bắn, xác định trong đó
bảo đảm chả còn gì còn nguyên &
mình vẫn chưa bị giết… suy cái rụp
là Bun về rồi… thế là mình quay đít
bỏ về…
Về tới nhà, lại 1 lần nữa mình bất
ngờ… cái nhà vẫn như cữ =.=!
TS: quái, k lẽ con nhỏ đổi tính rồi?
Ngồi xuống ghế, mình chợt thấy trên
bàn có 1 tờ giấy, bóc ra xem… xem
cũng đc 20’… kết luận đc trong giấy
có “cái gì đó” cô ấy viết lại cho mình
><!
Theo phản xạ, mình lại rút đt gọi cho
1 bs phẫu thuật & chụp lại ảnh bức
thư gửi ổng… ông bs xem xong rồi
lặng người gần 10’… cuối cùng pm
bảo mình chuyển qua bên khảo cổ
học vì bệnh nhân của ổng đang
trong cơn nguy kịch… tắt thở gần
10’ rồi =.=!
TS: 10’ là lên tới trển rồi chứ nguy
đếch gì nữa @.@, mà mắc mớ gì bên
khảo cổ mà đưa qua đó?!
Thấy cái đề nghị hơi ngu ngu, nhưng
thôi kệ mình cứ liều vậy…
Giao cho nhóm khảo cổ, học lập tức
tra máy tính các loại chữ cổ, từ tiếng
ai cập cổ đại đến tiếng TQ đời tần…
và cuối cùng rút ra kết luận đây là
tiếng Việt @_@!
Mình lại lặng người, chuẩn bị phóng
tên lửa cho nổ bay lũ khảo cổ thừa
hơi thì tn của cô ấy bắn qua
“em có viết thư tay cho anh… nhưng
nghĩ chắc anh cũng éo hiểu nên
quyết định gửi lại cho anh đây…
Tình hình là em có “đơn đặt hàng”
gấp, vì vậy k thể chào a 1 câu trước
khi đi… doanh trại hướng XYZ e phá
sụp rồi, có gì mốt a cứ nhằm hướng
đó mà ra ngoài chơi còn nhà a thì e
đã ọn dẹp trước khi đi rồi…”
Tới đây mình khựng lại, rồi nhìn
xung quanh căn nhà… vẫn thế, khác
đếch gì đâu?! =.=! vẫn cái đống bừa
bộn hum qua cô ấy “để lại”, 1 đống
bom đạn dưới sàn & vài cái áo nhỏ
vướng trên nóc nhà @_@!
Mình tập trung quan sát 1 hồi thì
chợt phát hiện chai tương ớt hum
qua cô ấy ăn đã biến mất, lục 1 hồi
thì thấy nó nằm trong bồn cầu =.=!
TS: nhiều lúc mình cũng đếch hiểu
cô ấy suy nghĩ kiểu gì… k bik phải
gọi là “thú tính bẩm sinh” hay chứng
khó phân biệt tủ lạnh vs bồn cầu nhỉ
Hơi choáng, nhưng mình chợt cảm
thấy vui vui… có tiến bộ rồi Lần
trước cổ còn bỏ quên trái pháo của
mình trong lò sưởi cơ =.=!
Mình mỉm cười rồi lấy bức thư ra
đọc tiếp…
“àh, em lại để quên trái pháo gần lò
sưởi nhà anh rồi, anh nhanh lấy nó
ra nhé, h chắc cũng cháy gần hết
ngòi rồi đấy ^^!”
Lạnh xương sống, mình lao như điên
ra khỏi nhà vừa gào lên “OHHH
FUUUCCCKKKK!!!!”
ĐÙNG!!!!
Căn nhà bé nhỏ của mình bị thổi bay
lên 6 mét @.@!
TS: hên lửa k lan qua cửa tiệm… k là
đek còn thở tới h rồi =.=!
Mình ngồi nhìn đống lửa, mặt bơ
phờ… sư phụ mình k bik chui ra khỏi
“mộ” từ lúc nào cũng lại ngồi kế bên
mình… mình đạp lun ổng vào đám
cháy & cười 1 cách vô hồn… nhìn
ổng vừa chạy như vịt vừa k ngừng
lột bộ đồ đang bốc hỏa mình cũng
thấy vui vui 1 tí…
Phía xa, tại doanh trại nơi mình xả
đạn, 1 đám người đang đứng quan
sát, 1 tên da đen, áo đen, kiếng đen,
giày đen, “xi líp” trắng gọi cho ai
đó…
“sir, target found”