Trong một lần tập quân sự tui có nghe được câu chuyện giữa 2 anh người Lào. 1 anh đẹp trai trắng trẻo tạm thời gọi là anh Siladet còn anh kia trông hơi béo tạm thời gọi là Chandavong nha. Câu chuyện như sau:
- Sidadet : “công nhận cái bọn Việt Nam nó giúp đỡ nước mình nhiều thật, chúng mình cũng phải mang ơn chúng nó nhiều, nhưng không hiểu sao cứ cái gì xấu xa nhất nó lại đổ cho bọn mình. Này nhá cái bệnh ở bẩn bọn nó lại gọi là Bệnh Hắc Lào, cái đôi dép rẻ tiền nhứt mang kinh nhứt giá 15K 2 đôi chúng nó cũng gọi là Dép Lào, còn cái ống gì như cái ống tre, rít cứ phành phạch rùi ho sặc sụa chúng nó lại bảo là hút Thuốc Lào, rùi đến cái gió nóng mùa hè chúng nó cũng lại bảo là Gió Lào nốt, hic hic, mịa”
- Changdavong “thế là thường thui, đến cái tội trộm cắp nó cũng đổ cho bọn mình, mày có nhớ cái hôm đá bóng giao hữu với bọn trường Kinh Tế không? Cái thằng mặc quần xà lỏn ấy, nó vắt cái áo của nó lên bờ rào lúc đá xong ra lấy áo thấy mất tiền nó lại hét lên: “nè thằng ‘ lào ‘ lấy tiền của tao, tao bắt được tao giết?” thế là tao chỉ có nước chạy.”