41. Đề: Tả về quê hương.
Quê hương em rất xinh đẹp. Buổi sáng con gà gáy đánh thức mọi người dậy. Mọi người thức dậy đi ra đồng làm việc. Đến tối mọi người lại về nhà đi ngủ.
42. Đề: Tả một người em mới gặp mà gây lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với em.
Tuần trước, em đi mua xôi trên đường Đồng Đen. Bà chủ bán xôi gây rất nhiều ấn tượng trong lòng em. Bà ấy cao khoảng một mét năm mươi. Tóc bà bạc trắng. Da bà nhăn nheo như bà cụ, nhưng em thấy bà vẫn còn rất khỏe. Vầng trán cao, có nhiều nếp nhăn mờ. Mắt bà đã mờ, có tròng trắng như người mù. Mũi bà tẹt. Má bà hồng hào. Gò má căng tròn như được bôi phấn hồng. Đôi môi đỏ hồng, mỏng phớt như tô son. Hàm răng bà rụng gần hết, nhưng bà đã đeo răng giả. Trên miệng có một nốt ruồi tinh tú. Khi em kêu bà bán cho em một gói xôi, bà mỉm cười lấy muỗng múc xôi vào hộp, bỏ nhân vào trang trí. Khi làm xong, bà nhẹ nhàng nói giá xôi. Em trả tiền cho bà. Bà thối lại tiền cho em. Em rất thích bà bán xôi vì bà bán xôi rất ngon và bà không gian lận như những người bán xôi khác. Sau này, khi muốn mua xôi, em sẽ đến chỗ bà để mua ủng hộ.
43. Đề: Tả con lợn.
Ông em có một con lợn. Trông nó rất xinh. Mắt nó tròn như hai hòn bi ve. Đầu nó to như cái bát ôtô, người nó như cái phích nước. Hai tai nó như hai cái lá bàng. Nó rất là tham ăn. Mỗi lần ông em bê nồi cám đến là nó đạp tung cửa chuồng xông ra nhai tòm tọp. Ông em rất là quý nó. Ban ngày ông cho nó ăn, tắm cho nó. Đến đêm ông trói chặt bốn chân nó lại cho nó không đi đâu được.
44. Đề: Trình bày hiểu biết của em về nhà thơ Hàn Mặc Tử.
Hàn Mặc Tử là một ngôi sao lớn trong bầu trời đầy sao của nền thơ Việt Nam. Với vẻ đẹp ngoại hình và vẻ đẹp thi ca đã ngày càng tô đậm tên tuổi ông trong thời đại thơ mới lúc bấy giờ. Nhưng căn bệnh phong cùi không may đã cướp đi sự nghiệp tươi đẹp của ông.
45. Đề: Kể lại chuyện cây khế.
Khi ra đến hòn đảo, người anh tham lam bỏ vàng vào đầy túi và còn nhét đầy ống quần nữa.