Thấy thým trung post truyện ma nên e cũng góp vui. Đây là truyện thật 100% do e chứng kiến. Sai chính tả nhiều mong m.n đừng cười nha.
Phần 1 MA LON.
Trò này thì hồi còn nhỏ đa số các thým chơi rồi. Có người thấy, cũng có người không. E cũng không ngoại lệ. Nói đôi chút về e. E sinh ra trong một gia đình khó khăn nếu không muốn nói là nghèo đến không có cơm ăn (nếu có ai hỏi e có biết cảm giác nghèo đói không thì e xin trả lời là có ạ). Cái Xóm e cũng vậy tuy là xã nông thôn mới nhưng chẳng có gì ngoài vườn tược, cây cối. Trở lại chuyện. Đêm đó e cùng chị N chơi thử trò ma lon e phải nhịn viên kẹo để chơi trò này
Hai chị em đi ra vườn sau vì ở trước mẹ không cho chơi. Khoảng 8h e với chị N đã có mặt. Chơi ma lon thì bình thường thôi mọi hôm e vẩn chơi chỉ là không có gì. Nhưng hôm nay lại khác. Sau khi đốt 3 cây nhan và bỏ viên kẹo vào lon. hai chị em ngồi khấn ( khấn này thực chất chỉ là kêu ma ở đâu về ăn kẹo thôi). Đợi 1 lát không thấy gì e cũng nản thì cái lon nó bắt đầu di chuyển và phát ra tiếng như ai nhai kẹo vậy. E thì lúc đó tái xanh mặt rồi Chị N lớn thì gan hơn. Cái lon di chuyển dần về phía e và ngày càng nhanh.
- Chị N ơi nó rượt e huhu
E co chân lên cổ mà chạy còn chị N thì dùng nhánh tre đẩy cái lon lật lên nó mới dừng lại. Chị N nói là
- Có gì đâu mà sợ e. Chị chơi hoài. Nó rượt thì e kêu mấy thằng bạn đá sau lưng cho nó lật ngữa.
Giờ e mới té ra là chị N lúc còn nhỏ bá đạo hơn e nhiều. Tiến tới cái lon thì e ngạt nhiên khi viên kẹo chỉ còn cái võ.
Và đó là lần đầu tiên và duy nhất e chơi ma lon mà nó lên thật. Mấy lần sau này chẳng có lên.
P/s: Mấy thým đừng nói e chém. Chơi ma lon thì hên xui thôi. Có lần e đem ra mấy cái mã mà vẩn không thấy cái lon di chuyển tẹo nào. Và đến giờ e vẩn không thể giải thích hiện tượng đó theo khoa học.
Văn e dở mong m.n đừng cười. Nếu mọi người vote thì e kể tiếp. E lớn lên từ xóm nghèo này nên những chuyện e gặp ko phải là ít.
Cảm ơn các bạn đã đọc