nhanh nhảo rút trong túi xách ra giơ lên cao & hô: -Y chang nè anh, anh có muốn dùng thữ ko ?
tên thuyền trưởng há hốc miệng nhìn thấy trên tay Trọng Thủy là chai nước rửa bồn cầu "Vim" đậm đặc. Trọng Thủy hết hồn thì ra là mình rút nhầm, Trọng thủy bình tĩnh lại & cố giải thích: -Ko phải đâu anh đây là lon cafê em dán hiệu "Vim" cho công an đừng ngi ngờ đó mà.
Tên thuyền trưởng hạ giọng: -Chú em thông minh đấy.
vừa nói hết câu hắn nóc luôn hết chai nước rửa bồn cầu & lăn đùng ra bất tĩnh. Đàn em của hắn hớt ha hớt hải la toán lên: -Đại ca bị ngộ độc rồi thằng nào có điện thoại gọi 115 nhanh lên.
Trên thuyền thì chẳng thằng nào có. Bỗng Trọng Thủy nhớ ra là mình có 1 chiếc 1200 liền nói: -Tao có
Tụi đàn em hô: -Gọi nhanh lên thằng ẻo lả.
Trọng Thủy móc chiếc 1200 ra, vẻ mặt thì nghênh nghênh lên trời mà ấn. Bỗng dưng mặt mài Trọng Thủy xanh như tào lá chuối & hét lên thật to: -Đụz má điện thoại hư phím 5 rồi tụi bây ơi
Bọn đàn em lăn đùng ra trào bọt mép. Trọng Thủy được thay thế chức đại ca trên tàu & từ đó cuộc đời của Trọng Thủy lênh đênh như cục kưứt trên sông Tô Lịch
Nói về phần trước Hoa Đà bị trọng Thủy đánh trọng thương chứ chưa có thiệt mạng nhưng vì bị rơi xuống núi bị thương khá nặng Hoa Đà ngước mặt lên trời hô to: -Trời ơi, cuộc đời con chữa bệnh cứu người mà sao bất hạnh thế này.
Vừa dứt câu trên trời có 1 giọng nói kì lạ: -Đụz má đây, cứu thằng cha mày chứ cứu, bữa hỗm tao bị đau ở đùi mà mày kê đơn cho tao uống panadol extra + Hoàng Tố Nữ pha loãng zới cafê sữa mà uống y chang như thằng Trọng Thủy làm giờ tao trai ko ra trai gái ko ra gái.
Hoa Đà Biện minh: -Đau ở đùi thì nói mẹ đi cứ rên hư hư chỉ tay tầm bậy tao tưởng mầy muốn xyz hehe.
Trời tức giận: -Muốn, muốn cái lồnz má mầy chứ muốn.
Hoa Đà: -Đó, đó giờ mới thừa nhận he. Biết thế ngày xưa cứu mầy chi cho mệt.
Trời lắc đầu 1 kái bó tay chịu thua rồi bay tuốt luôn