truyện 1
Một cụ ông 83 tuổi lần đầu tiên đến bệnh viện. Nhìn thấy cái dây chuông đặt dưới gối,
ông hỏi cô cháu gái:
- Cái gì đây?
- Đó là cái chuông ông ạ!
Ông giật thử cái dây rồi nói:
- Ta có nghe thấy nó reo đâu.
- À, nó không reo ông ạ.
Nó sẽ làm sáng đèn báo hiệu ở phòng các hộ lý.
- Vô lý thật!
Nếu các hộ lý muốn đèn của phòng họ sáng thì họ phải tự bật chứ.
truện 2
o O oLái theo yêu cầuBa bà cụ đang đi dạo bằng xe hơi với tốc độ 20 km/giờ trên xa lộ cao tốc.
Một viên cảnh sát ra lệnh cho xe dừng lại và hỏi bà tóc vàng:
- Tại sao bà cụ lái xe quá chậm? Đây là đường cao tốc mà.
- Đây chính là tốc độ quy định cơ mà? Tôinhìn thấy số đó trên tấm biển kia kìa!- Đấy không phải là biển quy định về tốc độ, mà là số của con đường.
Hiện giờ bà đang ở trên đường số 20.Viên cảnh sát ghé mắt nhìn phía băng ghế đằng sau và thấy hai bà cụ khác mặt mày tái mét, còn đang run rẩy.
Anh ta hỏi tại sao, cụ bà tóc vàng trả lời tỉnh bơ:- Bởi vì chúng tôi vừa ra khỏi “đường số 340″.Hết.
truện 3 (siêu chậm)
Một bà béo nặng tạ rưỡi đến vườn bách thú Luân Đôn xin làm việc.
Ông giám đốc hỏi:
- Tại sao bà lại đến đây xin việc?
- Dạ, thưa ông, tôi mới bị công ty X sa thải.
- Vì sao?
- Chẳng giấu gì ông.
Tôi vốn là người rấtchậm.
- Ôồ không sao.
Tôi hiểu. Tôi hiểu. Bà có việc đây. Tôi phân công bà đến trông coi chuồng rùa. Được chứ?
- Cám ơn ông.Hôm sau, giám đốc đi kiểm tra, đến khu chuồng nuôi rùa thì thấy không còn một con nào cả. Giám đốc ngạc nhiên thì bà béo trả lời:
- Dạ, thưa giám đốc, sáng này tôi vừa mở cửa chuồng thì lũ rùa thi nhau bò ra,
tôi cố gắng hết sức nhưng không đuổi kịp con nào ạ.
(hết).
ái thấy hay like phát