Part 15
Thật sự là khó hiểu. Hai người đó cùng mối quan hệ của hai người.
Dừng xe lại trong sân nhà, Nguyệt bước xuống xe thậm chí còn chưa kịp đi được bước nào thì Nguyên đã bế thẳng Nguyệt lên phòng mình. Đặt Nguyệt nằm xuốn giường, kéo mạnh hộc tủ, Nguyên nhanh chóng lấy ra ba bốn viên thuôc đưa cho Nguyệt.
Nguyệt yên lặng uống những viên thuốc cũa Nguyên đưa cho rồi lặng lẽ nhìn Nguyên tỉ mẩn sát trùng vết thương trên cánh tay của Nguyệt.
- Nguyên làm vậy Thắm sẽ giận lắm đó. – Nguyệt nhỏ nhẹ nói.
- Nguyệt không cần lo mấy chuyện đó. – Nguyên khẽ nói – Rõ ràng, Nguyên đã nói Nguyệt chờ Nguyên đưa về rồi cơ mà.
- Nguyệt có thể tự về mà. Thể nào mai Thắm cũng hiểu lầm Nguyệt cho xem. Nguyên đi tìm Thắm giải thích đi.
- Đã nói Nguyệt không cần quan tâm mấy chuyện đó mà.
Nguyên cằn nhằn rồi đỡ Nguyệt nằm xuống giường, kéo chăn đắp cho Nguyệt, Nguyên bước vào nhà vệ sinh lấy ra một chiếc khăn đắp lên trán cho Nguyệt. Nguyên biết Nguyệt bị sốt từ giữa buổi học mà cứ bướng. Nãy giờ không nghe Nguyệt cự cãi gì là biết Nguyệt mệt đến thế nào. Lúc nãy ngồi trên xe, gục đầu vào lưng Nguyên nóng hổi mà cứ một hai nói mình không sao.
Nguyên mím môi khi nghĩ lại lúc mấy thằng lớp dưới chạy chơi làm ngả Nguyệt. Thể chất Nguyệt là vậy. Từ nhỏ, mỗi khi bị thương dù là vết thương nhỏ đến đâu cũng hành Nguyệt sốt mất mấy ngày.