Part 16
- Đối xứ với bạn gái như vậy, bạn gái sẽ giận đó. – Nguyệt cười nhẹ.
- Bạn gái như Thắm, Nguyên muốn bao nhiêu cũng có, còn Nguyệt thì chỉ có duy nhất một thôi mà. – Nguyên nói khẽ.
- Để Thắm và mấy người khác nghe thấy chắc Nguyệt tiêu quá. – Nguyệt cười mệt mỏi – Để mai đi học, Nguyệt sẽ giải thích với Thắm cho.
Câu nói của Nguyệt nhỏ giần cho đến khi Nguyệt thở đều, chìm vào giấc ngủ.
Nguyên bước đến đóng cửa sổ để tránh gió lạnh lùa vào phòng Nguyên.
Quay đi quay lại, Nguyên và Nguyệt lên xứ cao nguyên đầy nắng và gió này đã 3 năm. Ngày đó, cũng do cái tật hay chen vào mọi việc của Nguyên, đã hại hai đứa bị một nhóm anh chị để ý. Lần đó, Nguyên và Nguyệt bị cả đám bao vây, tuy cuối cúng phần thắng thuộc về hai đứa nhưng Nguyệt bị gãy tay còn Nguyên cũng te tua bầm dập. Ba mẹ của Nguyên và Nguyệt rất giận dữ, quyết định đưa hai đứa lên Đà Lạt coi như một cách trừng phạt.
Đột nhiên xa gia đình, sống với một người xa lạ trong ngôi nhà rộng lớn, lúc đầu hai đứa buồn không thể tả. Vào trường thì bạn bè xa lạ, không còn những gương mặt qien thuộc từ những ngày còn học mẫu giáo khiến cả hai thấy như chơi vơi hụt hẫng chỉ còn cách dựa vào nhau. Nhưng quen rồi thì… Nguyên và Nguyệt lại thích nơi này hơn xứ phố thị ồn ào mệt mỏi. Vả lại, không khí trong lành ở đây có vẻ thích hợp với sức khỏe của Nguyệt hơn.
Kể ra thì ba mẹ cũng hơi lo xa quá. Họ sợ để Nguyên và Nguyệt ở lại thì không biết hai đứa sẽ gây ra họa lúc nào nữa. Nhưng sau lần đó, khi thấy Nguyệt phải bó bột cánh tay trái cả tháng trời thì Nguyên đã tự hứa Nguyên sẽ không bao giờ để Nguyệt đau thêm một lần nữa. Nguyên sẽ không bao giờ để Nguyệt bị tổn thương. Còn Nguyệt thì sau lần đó cũng đằm thắm hơn nhiều. Lúc trước thì Nguyệt dễ bị Nguyên lôi kéo vào rắc rối còn bây giờ, Nguyệt luôn có cách ngăn Nguyên lao đầu vào những thứ đó. Bao giờ Nguyệt cũng biết cách nhẹ nhàng nhưng cứng rắn làm Nguyên không thể làm khác lời Nguyệt được. Nhiều lúc mấy thằng trêu, Nguyên bị Nguyệt át vía. Chả sao cả. Nguyên đã nói rồi, Nguyệt là duy nhất với Nguyên trong cuộc đời này mà.