Tác giả : jaki
()[]()
[]
[]
Chapter 1
Vào những năm 20 của thế kỉ XXI , các nhà khoa học mỹ phát triển một vũ khí sinh học đáng sợ để chống lại nga . Khi đang chế tạo loại virus ( cái thứ mà tôi gọi là vũ khí sinh học ) thì xảy ra sơ suất . Ống nghiệm chứa virus rơi xuống đất và lây lan khắp phòng thí nghiệm . Mọi người nhiễm virus đều trở thành một xác chết biết đi và ham ăn não người ( chúng tôi gọi nó là zombie ) . Chính phủ đã xây một hàng rào xung quanh khu vực lây lan virus , họ gọi đó là zombie zone bao gồm toàn bộ thành phố Denver , Hoa kỳ
Tôi tên jaki , một binh sĩ thuộc tổ chức OGR ( Organizing global rapid ) , nghĩa là tổ chức phản ứng nhanh toàn cầu và hoạt động cho liên hợp quốc . Họ phái tôi đến Denver thu thập thông tin về cho tổ chức . Tôi nhảy dù từ một chiếc máy bay và tiếp đất an toàn . Bỗng có hai con zombie lao về phía tôi , tôi đấm gục một con . Con kia tiếp tục lao về phía tôi và tặng tôi một vết cắn ngay bắp tay trái . Tôi cảm thấy rất đau đớn . Tưởng rằng tôi sẽ chết nhưng có hai người chạy đến cứu tôi . Một người cố gắng khiên tôi vào chỗ an toàn . Người kia chống trả với con zombie . Nhưng anh ta chống trả không nổi nên đã nhập hội với lũ quái vật chết tiệt kia . Người kia cố gắng đưa tôi về một tòa nhà cao tầng .
Khi tỉnh lại , tôi đang nằm trong một căn phòng . Tôi đi hỏi chuyện với những người xung quanh . Vừa bước ra thì vài đứa con nít nhìn thấy tôi la lên :
- Zombie , zombie
Tôi không quan tâm lắm . Chợt có bàn tay nắm lấy vai tôi . Tôi giật mình . Quay lại thì thấy một người đàn ông trạc tuổi tôi . Hắn nói :
- Xin chào , 31 !
Quái lạ . Họ gọi tôi là 31 . Tôi hỏi :
- Tại sao lại gọi tôi là 31 ?
- Vì anh là người sống sót thứ 31
- Nhưng tôi tên jaki
- Anh tên gì kệ anh , chúng tôi không quan tâm , ah ban chỉ huy có tìm anh , họ ở tầng 18
- Ok
Tôi đi lên tầng 18 . Tìm một lúc thì thấy phòng chỉ huy . Một đám người nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ và lạnh lùng . Tôi bất ngờ với thái độ của họ . Một tên chạy lại , nắm lấy áo tôi định cho tôi ăn đấm nhưng một người cản lại :
- Này steve , anh định làm gì vậy ?
- Chết tiệt , chỉ vì hắn mà tôi mất anh trai tôi . Hắn sẽ phải trả giá
- Thôi ngay cái ý định trả thù của anh đi , anh chẳng khác gì lũ Brain đâu .
Hắn bỏ tôi xuống . Một người phụ nữ lại nói chuyện với tôi :
- Này 31 , anh từ đâu đến
Tổ chức dặn tôi là không được tiết lộ thông tin của tổ chức nên tôi nói dối họ :
- Ờ thì tôi đến từ aurora
- Nghe này , bệnh nhân 12 vừa trốn khỏi đây . Chúng tôi nhờ anh đi tìm hắn về đây . Hắn ta ở dưới tầng 13 .
()[]()
[]
[]
Chapter 2
Tôi đi xuống tầng 13 . Một cảnh tượng kinh hãi xuất hiện trước mắt tôi . Những cái xác nằm ngổn ngang , đầy ruồi , bốc mùi kinh khủng . Nhặt lấy ống nước bằng sắt phòng thân , tôi đi tìm 12 . Tôi tìm thấy hắn ở trong một căn phòng , trên tay có một vết thương rất lớn . Vừa lúc đó y tá của tổ chức này xuống tới nơi . Cô ta kêu tôi kiếm miếng gạc và chút cồn . Sau khi kiếm xong và đưa cô ta thì cô ta chữa vết thương cho 12 và an ủi :
- Yên tâm đi 12 , anh sẽ không sao đâu
- Nhưng virus đang phát triển trong tôi . Tôi chết mất !
- Không có chuyện đó đâu !
Hắn tin lời y tá và chấp nhận lên lầu 15 . Tôi đưa hắn lên . Sau một hồi điều tra những người xung quanh , tôi biết được chút thông tin về tổ chức này . Đây là tổ chức chuyên giải cứu những người sống sót và chữa trị những người bị lây nhiễm , cầm đầu bởi Terrain . Hiện tại thì chỉ có tầng 15 đến 20 là an toàn tuyệt đối , còn lại thì có vài bệnh nhân trốn xuống và biến thành zombie trong các tầng dưới . Biết được thế là đủ , tôi chạy lên tầng 18 báo cáo . Xong họ bảo tôi đi lấy thêm antizin ( thuốc ngăn chặn sự phát triển của virus , như ARV với virus HIV ý ) từ bác sĩ zoro . Tôi lại lên đường . Đây là lần đầu tôi ra khỏi tòa nhà chính . Xung quanh có vài người mang những khẩu súng trường canh gác . Tôi đi về phía bác sĩ zoro . Tôi ghé qua tiệm ăn nhanh lượm lặt một số thứ . Mở cửa vô thì vài ba con zombie ở trong gào lên và lao về phía tôi . Nhờ được tập luyện trong quân ngũ và có ống sắt , tôi đập vỡ tan đầu tụi chúng và khám phá tiếp . '' thức ăn của chúng ta đang ngấu nghiến thức ăn của họ , nếu thế giới này toàn zombie thì liệu câu này có xuất hiện trong sách vở của chúng '' tôi nghĩ . Kiếm được vài cái đồ hộp còn ăn được bị bỏ sót , tui đánh chén để lấy sức tới chỗ bác sĩ .
()[]()
[]
[]
Chapter 3
Khu vực bác sĩ ở là một nhà kho cũ được bảo vệ nghiêm ngặt để chống zombie . Vài xạ thủ cầm những khẩu M16 canh gác . Phòng thí nghiệm thì trên một chiếc xe . Tôi bước vào , bác sĩ ra bắt tay tôi và hỏi :
- Xin chào , có phải anh là 31 , lính mới của Terrain đúng không ?
- Ừ , tôi tới để lấy thêm antizin
- Nếu anh muốn lấy antizin thì hãy giúp tôi chuyện này
- Chuyện gì vậy bác sĩ
- Chính phủ vừa thả vài thùng antizin ở xung quanh một trạm xăng gần đây . Tôi yêu cầu anh đi và lấy chúng về cho tôi .
- Vâng , thưa bác sĩ
Đường tới trạm xăng không xa cho lắm . Tôi lại bắt đầu chuyến du lịch chết chóc . Trên đường , tôi thấy một chiếc xe quân sự đậu giữa đường , không khóa cửa xe . Tôi nghĩ chắc trong đó sẽ có vũ khí . Đi lục soát cái xe thì tôi tìm được một khẩu beretta M9 ở gầm ghế của xe . Chí ít nó cũng hơn cái ống nước bằng sắt kia . Tôi lấy và đi tới trạm xăng . Xe đậu khắp nơi xung quanh . Có cả một trạm dừng chân kế bên . Những thùng antizin thì trên nóc nhà . Trèo lên thì thấy hai người đàn ông ăn mặc như khủng bố . Chết , tay sai của Brain . Chúng quay lưng lại thì thấy tôi và xách khẩu AK chỉa vào tôi . Nhưng tôi nhanh tay rút khẩu M9 bắn chết một tên . Tôi chạy đến đạp tên còn lại ngã xuống , dùng ống nước đập đầu hắn đến chết . Tôi nhặt khẩu AK lên và lấy nó . Hên là chúng chưa mang đi hết số antizin . Tôi xách antizin về , tiện thể đút túi 2 lọ cho bản thân . Bác sĩ nhìn thấy thì rất hài lòng . Ông đưa tôi một lốc antizin và một dụng cụ bơm thuốc . Ông còn tặng tôi 2 băng đạn AK . Tôi cảm ơn bác sĩ và về tòa nhà lớn . Đưa cho ban chỉ huy antizin xong tôi lên sân thượng . Tôi lấy bộ đàm gọi cho OGR :
- Thiếu tá jaki , báo cáo
- Tình hình của anh sao rồi Jaki
- Tôi không sao , hiện tại tui đang ở trong một tổ chức và lấy thông tin .
- Tốt ! Nghe này , anh nhất quyết không được tiết lộ thông tin về tổ chức , nghe chưa !
- Vâng , tôi biết . Ah các anh có thể kêu chính phủ đưa thêm antizin không
- Chính phủ bây giờ sắp hết antizin rồi . Họ nói rằng sẽ đánh bom toàn bộ thành phố Denver để diệt hết zombie
- Họ không thể làm chuyện đó được , ở thành phố còn rất nhiều người sống sót
- Bây giờ thì chưa , nhưng họ đang tìm cách nói dối Liên Hợp Quốc để họ có quyền làm việc này
- Họ không được làm như thế , họ có điên không đấy
- Tôi nghĩ họ sẽ làm , thôi tôi cúp máy đây
- Khoan , khoan ........
Thế là chỗ này sắp bị đánh bom . Bây giờ tôi chỉ còn hai lựa chọn . Một là trốn khỏi đây và đợi chính phủ ném bom . Hai là ở lại giúp những người sống sót . Nếu tôi bỏ hô tôi cảm thấy rất áy náy , nên tôi quyết định ở lại đây .
()[]()
[]
[]
Chapter 4
Bác sĩ có việc nữa nên nhờ tôi . Bác sĩ bảo tôi kiếm vài mẩu thịt zombie để bác sĩ nghiên cứu chế tạo ra thuốc chống zombie , có thể tiêu diệt toàn bộ virus trong cơ thể người nhiễm bệnh . Tôi xách khẩu AK đi săn zombie . Tôi quyết định tới một siêu thị nhỏ để săn và tiện thể kiếm chút thức ăn . Nhưng toàn bộ thức ăn đã bị người ta lấy hết . Chỉ có ba con zombie thân xác thúi rữa cấp độ cao nhất ( theo suy nghĩ của tôi ) . Việc sử mấy con này dễ như ăn cháo . Bắn vào chúng như bắn vào khúc cây mục nát . Tôi lấy nhíp kẹp vài mẩu thịt cho vào túi nilon sạch rồi mang về . Trên đường về , tôi bỗng lên cơn co giật , mắt xanh lè , tay nổi gân . Chết rồi , virus đang phát triển trong tôi . Tôi cố gắng chạy về bác sĩ zoro . Bác sĩ thấy tôi chạy ra hốt hoảng hỏi :
- Chết ! Jaki , anh bị sao vậy ?
- Ng..ười .. tô.i .. đ.au ... qu.á
Xong tôi ngất đi . Tỉnh dậy thì tôi đang nằm trong phòng của bác sĩ . Tôi vẫn còn thấy choáng . Vừa bước ra bác sĩ đã hỏi :
- Jaki , anh tỉnh rồi ah ?
- Ừ cũng hơi đỡ đỡ , nhưng mà ông sao biết tên thiệt của tôi ?
Bác sĩ im lặng một lúc , rồi lặng lẽ rút ra một tấm thẻ . Là thẻ thành viên OGR ! Hoá ra ông nằm vùng như tôi . Bỏ qua chuyện đó tôi rút bọc thịt zombie đưa cho bác sĩ . Bác sĩ lấy chúng , bỏ lên một cái đĩa thí nghiệm xong soi bằng kính hiển vi và nói :
- Anh có thể ra về
Tôi đi về tòa nhà lớn . Tổ chức tặng tôi một căn phòng riêng cho tôi ngủ nghỉ . Tôi mang ba lô đồ đến để một góc xong trải túi ngủ ra . Lấy vài cái đồ hộp ra đánh chén xong đứng dậy vươn vai và nhìn ra cửa sổ . Thành phố ban đêm thật tối , chỉ có vài ánh đèn từ các khu an toàn . Trước đây thì sáng trưng . Tôi ngáp một cái rồi đi ngủ .
()[]()
[]
[]
Chapter 5
Buổi sáng hôm nay thật tuyệt . Tôi cảm thấy rất hưng phấn . Dậy ăn vài đồ hộp xong tôi lên đường nhận nhiệm vụ . Vừa bước ra khỏi cửa phòng thì một cảnh tượng hoảng loạn đang diễn ra . Mọi người chạy toán loạn . Tôi chạy ra ban công nhìn thì thấy máy bay đang đánh bom thành phố . Tức thì tôi rút ngay cái bộ đàm ra gọi :
- Thiếu tá jaki , báo cáo
- Chuyện gì vậy ?
- Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở đây ?
- Là sao vậy Jaki ?
- Vâng , chính các anh đã làm chuyện này , đổi lại các anh được gì . Máy bay đang tàn phá thành phố . Người sống sót chạy toán loạn . Các anh không còn tính đến việc còn rất nhiều người sống sót trong đây hả , lũ khốn ?
- Bình tĩnh lại . Thực ra chính phủ đã thuê một người giả làm người sống sót cuối cùng để lấy giấy phép đánh bom thành phố từ Liên hợp quốc . Họ muốn giải quyết êm xuôi chuyện này để Liên hợp quốc không biết việc chính họ tạo ra những việc này
- Vậy bây giờ tôi phải làm sao
- Chúng tôi không biết , tuỳ anh
- Nè nói đi , khoan ......
- Tút tút tút
Khỉ thật ! Đang định chạy ra khỏi tòa nhà thì Jane , thành viên ban chỉ huy đến gặp tôi và nói :
- Anh chưa đi à , may quá . Chúng tôi cần anh chạy đến đài truyền hình phát tín hiệu cho thấy rằng còn người sống sót . Nhanh lên trước khi ở đây thành bình địa .
Tôi tức tốc chạy đến chỗ đài truyền hình
Đã chỉnh sửa bởi Tổng hợp truyện (06.03.2016 / 21:38) [3]